Lời giới thiệu của Tân Nhạc Cụ:
Đây là bài viết của một blogger được nhiều người theo dõi (followers). Nhưng trước hết, đây là bài viết của một giáo viên Guitar rất cá tính và phong cách chơi đàn mang dấu ấn riêng. Chúng tôi xin giữ nguyên văn bài viết để giữ được văn phong của tác giả. Bài viết nhận được nhiều lời khen ngợi cũng như không ít lời phản đối về ngôn từ.
"Viết cho các bạn muốn mua guitar 1 triệu trở xuống
Các bạn ngu như con bò ấy!
Các bạn muốn bước vào thế giới âm nhạc, muốn chơi được đàn chỉ bằng cách bỏ ra vài trăm nghìn để mua một cái thùng phát ra mấy tiếng bùm bùm chát chát mà các bạn gọi là guitar đó à?
Lạy Chúa tôi, bạn muốn có được cả một tinh hoa chỉ bằng vài trăm nghìn hay sao? Hoặc là bạn đang phỉ nhổ vào âm nhạc. Hai là bạn quá ngu, đòi sang Mỹ chỉ bằng cái xe đạp.
Cái thứ mấy miếng gỗ ghép lại thành hình cây đàn đó mà bấm Đô trưởng hay La thứ thì nó vẫn chỉ kêu bùm bùm chát chát ấy không bao giờ khiến đôi tai các bạn tiến bộ hơn tai bò.
Tư tưởng tiền ít đòi hít của thơm từ người Việt đã ngấm vào máu các bạn. Mua đồ trung quốc ít tiền rồi lại gào lên chửi đồ tàu. Các bạn ăn cháo đá bát vừa vừa thôi. Bỏ tí tiền ra đòi người ta sản xuất đồ ngon. Này, cứ bỏ tiền nhiều ra như người Mỹ, người Nhật mà xem, xem Trung quốc có đưa có các bạn loại hàng có giá trị không?
Phần lớn mọi người đều xuất thân từ bần nông. Không bao giờ được phép chê điều đó. Nhưng tư tưởng bần nông, đòi làm theo năng lực mà được hưởng theo nhu cầu, đầu tư tí tiền và thời gian mà đòi chơi đàn ngon thì các bạn lên CNXH mà sống.
Dĩ nhiên có bạn sẽ bào chữa rằng tôi mới tập, chưa biết trình độ thế nào, mua cây đàn bình thường, sau này chơi tốt sẽ mua cây tốt.
Xin thưa là còn khuya nhé. Âm thanh của mấy thứ được gọi là đàn đó không bao giờ giúp bạn nghe tốt hơn bò. Các bạn tưởng cứ chơi, cứ chơi rồi dần dần sẽ lên trình? KHông bao giờ luôn. Sau khi vượt qua mấy kỹ thuật bi gin nơ làng nhàng, thì trình của các bạn sẽ mãi chỉ quanh quẩn có thế, dù có chơi vài năm tới cả chục năm đi nữa. Muốn vượt qua cái ngưỡng đó, bạn phải có một cây đàn được gọi là tốt và một người thầy tốt. Không thì quên đi.
Các bạn lớn rồi đúng không? Cũng vài chục tuổi rồi, cũng biết tự bơi cả chục năm rồi đúng không? Nhưng hỏi rằng bạn có bơi được bằng thằng vừa học bơi được 1 năm nhưng được đào tạo bài bản không?
Việc chọn và học đàn cũng vậy. Nếu không rỉ ra được hơn 1 củ, tham gia ít nhất 1 khóa học bài bản thì mãi các bạn cũng chỉ là thằng biết sờ vào đàn, thậm chí đéo biết cầm đàn cho đúng tư thế luôn.
Tôi không bao giờ đánh giá cao cái gì rẻ tiền. Điều đó sẽ chỉ làm mất thời gian, thậm chí khiến các bạn ngu đi. Một cây đàn rẻ tiền như vậy cũng.
Cây đàn tốt sẽ theo bạn cả chục năm trời, giúp đôi tai bạn ngày càng tinh tế hơn. Chỉ 1 vài triệu đồng/10 năm. Quá rẻ!
Vì thế, một là nếu thích thì nên đầu tư tiền và thời gian cho bài bản, sau 2 tháng là chơi được tự tin, thậm chí chơi cả đời cũng sung sướng. Hai là dẹp luôn cái tư tưởng đàn đóm đi, ngu người ra đấy! Bạn sẽ mãi chỉ là một tay làng nhàng.
Để nuôi lớn một tinh hoa, thì không nên cho nó ăn cám lợn."